Đăng Nhập
Latest topics
» THÔNG BÁO MỞ LẠI DIỄN ĐÀNby poke288 Sun Oct 23, 2011 11:30 pm
» Có nên mổ laser khi bị cận thị?
by KID1412 Thu Oct 21, 2010 11:19 pm
» Lại vấn đề về interview
by KID1412 Sat Oct 16, 2010 4:54 pm
» Bắp tím ngừa ung thư
by KID1412 Fri Oct 15, 2010 12:12 am
» Vai trò to lớn của công nghệ tổ hợp gen nhân tạo
by chenwuhai Thu Oct 14, 2010 5:52 pm
» Vài hình ảnh lũ lụt ở Miền Trung
by KID1412 Wed Oct 13, 2010 11:04 pm
» Máy tính khủng cách đây 30 năm
by kakaecust Sat Oct 09, 2010 12:15 pm
» Tiếng anh học thuật...
by kakaecust Sat Oct 09, 2010 12:06 pm
Cười lên bạn nhé !
Trang 1 trong tổng số 1 trang
23032010
Cười lên bạn nhé !
" Cười "..... tớ nhận ra rằng đấy là điều mà ai cũng có thể làm được. Tớ thích nụ cười như “nắng mai” của nhỏ bạn cùng bàn, tớ thích nụ cười “khàn khàn” của thằng bạn thân, tớ thích nụ cười “yên bình” của bố....
Khi ta “Khóc” không phải vì ta đang buồn mà đôi khi cũng vì ta đang vui. Và cười cũng thế. Cười để xua tan nỗi đau, cười để vực ta dậy sau một cú vấp ngã…Nụ cười mang đến cho con người những sức manh vô hình.
Có một lần, tớ đọc được một đoạn viết rất hay. Một người anh dành tặng cho em gái mình khi cô bé gặp những nỗi đau đầu đời: “Cười lên em nhé, dẫu mắt mình còn vướng nhiều chênh vênh...Cười lên dẫu niềm đau em vẫn phải nuốt lặng vào mình...Cười lên nhé để bỏ lại tất cả...Cười lên để tìm cho mình một niềm tin và sức sống...Cười lên để thấy tâm hồn mình vẫn còn dang tay đón nhận tất cả...
Cười lên nào, tìm cho em một khoảng bình yên trong chính mình...Khi ấy cũng đừng quá đắm đuối và yếu mềm em nhé...Cười lên cho mọi thứ mãi ngủ yên trong lòng, cho những nỗi đau không còn thức giấc...Cười và để lại hết sau lưng em nhé...”
Vì nếu được lựa chọn, em hãy chọn nụ cười và không lùi bước em nhé. Nếu muốn khóc, hãy để những giọt nước mặt của em được dựa vào vai nụ cười...Cười lên em nhé, cho chính bản thân mình, cho yêu thương, cho kỉ niệm, cho những xúc cảm...
Cười lên với những ước mơ và ý vọng, những hoài bão và cống hiến...Cười lên để nghe sức trẻ vẫn ngập tràn trong trái tim...Cười lên cho những giọt nước mắt không còn chực rơi nữa...Cười lên em nhé, vì mình còn trẻ, mình không ngại bất cứ gì cả, phải không em?
Nụ cười của em bé thì trong sáng như tấm lòng em, nụ cười của các tân sinh viên thì hạnh phúc khi đã đi qua một chặng đường cam go, nụ cười của những con người nghèo khó thì luôn kèm theo những ước mơ. Mỗi nét cười trên khoé môi luôn mang thật nhiều ý nghĩa!
Và đôi khi ta nên giữ cho mình một phút lặng yên để suy ngẫm, nhâm nhi một bản nhạc mới và tặng cho bản thân một nụ cười. Mong rằng bạn sẽ cười thật tươi khi đọc những dòng này, nụ cười dành cho gia đình, cho bạn bè và cả những người chưa quen biết. Hãy cười lên khi trong lòng vang lên những tiếng nấc xót xa, khi cố nén những giọt lệ trên khoé mi để thêm vững tin đến một tương lai tươi sáng hơn. Cười lên bạn nhé!
Tu Ngoc Truong- Tổng số bài gửi : 190
Điểm cống hiến : 269
Join date : 30/09/2009
Age : 40
Đến từ : Hanoi capital
Cười lên bạn nhé ! :: Comments
Câu chuyện một đồng!
Ngày trước, cũng lâu lắm rồi, tôi được bố mình kể cho một câu chuyện hay mà khi ông còn nhỏ cũng đã được nghe. Câu chuyện xoay quanh một cậu bé, trên đường đến trường hôm đó, cậu làm rơi 1$. Và rồi.....
Xem hình
-Cô giáo: Sao em lại khóc thế chứ!
-Cậu bé: D...ạ, thư...a c..ô, e..em là...m m..ất 1$ m...ẹ cho....o e....m rồ...i a...ạ!
-Cô giáo: Thôi vậy em đừng khóc nữa, cô sẽ cho lại em 1$ nha! Nín đi em và đứng lên đi chơi với các bạn nào!
Mặt cậu bé vui lên hẳn nhưng rồi cậu bé vẫn cứ ngồi đó và khóc tiếp.
-Cô giáo (ngạc nhiên) :Chứ em sao thế? Cô hứa là sẽ cho lại em 1$ rồi mà!
-Cậu bé :Nhưng thưa cô, nếu em không làm rơi 1$ hồi sáng thì giờ em đã có 2$ rồi ạ!
Cô giáo cậu bé mỉm cười với cậu, và hứa sẽ cho cậu thêm 1$ nữa rồi lại khuyên cậu đi chơi với các bạn cậu.
Nhưng cậu vẫn ngồi đó và khóc một cách ngon lành.
Đến lúc này, cô giáo cậu bắt đầu thấy thực sự khó hiểu về cậu bé, nhưng cô vẫn ôn tồn: - Giờ em đã có 2$ rồi sao em lại khóc, đáng lẽ em phải vui mừng chạy đi chơi với các bạn rồi chứ?
Cậu bé vẫn nức nở khóc: - Nhưng nếu không làm mất 1$ thì giờ em đã có 3$ rồi!
(Câu trả lời thật hồn nhiên của một cậu bé còn quá nhỏ.)
Và cô giáo hiểu tất cả, vẫn ân cần cô nói:
-Vậy thật sự sẽ không bao giờ em vui lên cả. Vì nếu đủ điều kiện để cô cho em cả thế giới này em vẫn cứ khóc thôi.Đối với em khi có cả thế giới em sẽ vẫn thấy thiếu 1$ mà thôi! Phải không em?
*** Câu chuyện hết rồi lại không có đoạn kết. Nhưng nó lại để cho chúng ta nhiều bài học đáng để suy ngẫm phải không? Hãy tập sống vui với những gì bạn có!!!
Ngày trước, cũng lâu lắm rồi, tôi được bố mình kể cho một câu chuyện hay mà khi ông còn nhỏ cũng đã được nghe. Câu chuyện xoay quanh một cậu bé, trên đường đến trường hôm đó, cậu làm rơi 1$. Và rồi.....
Xem hình
-Cô giáo: Sao em lại khóc thế chứ!
-Cậu bé: D...ạ, thư...a c..ô, e..em là...m m..ất 1$ m...ẹ cho....o e....m rồ...i a...ạ!
-Cô giáo: Thôi vậy em đừng khóc nữa, cô sẽ cho lại em 1$ nha! Nín đi em và đứng lên đi chơi với các bạn nào!
Mặt cậu bé vui lên hẳn nhưng rồi cậu bé vẫn cứ ngồi đó và khóc tiếp.
-Cô giáo (ngạc nhiên) :Chứ em sao thế? Cô hứa là sẽ cho lại em 1$ rồi mà!
-Cậu bé :Nhưng thưa cô, nếu em không làm rơi 1$ hồi sáng thì giờ em đã có 2$ rồi ạ!
Cô giáo cậu bé mỉm cười với cậu, và hứa sẽ cho cậu thêm 1$ nữa rồi lại khuyên cậu đi chơi với các bạn cậu.
Nhưng cậu vẫn ngồi đó và khóc một cách ngon lành.
Đến lúc này, cô giáo cậu bắt đầu thấy thực sự khó hiểu về cậu bé, nhưng cô vẫn ôn tồn: - Giờ em đã có 2$ rồi sao em lại khóc, đáng lẽ em phải vui mừng chạy đi chơi với các bạn rồi chứ?
Cậu bé vẫn nức nở khóc: - Nhưng nếu không làm mất 1$ thì giờ em đã có 3$ rồi!
(Câu trả lời thật hồn nhiên của một cậu bé còn quá nhỏ.)
Và cô giáo hiểu tất cả, vẫn ân cần cô nói:
-Vậy thật sự sẽ không bao giờ em vui lên cả. Vì nếu đủ điều kiện để cô cho em cả thế giới này em vẫn cứ khóc thôi.Đối với em khi có cả thế giới em sẽ vẫn thấy thiếu 1$ mà thôi! Phải không em?
*** Câu chuyện hết rồi lại không có đoạn kết. Nhưng nó lại để cho chúng ta nhiều bài học đáng để suy ngẫm phải không? Hãy tập sống vui với những gì bạn có!!!
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|